Tự nhiên lúc 1h sáng, chủ đề này xuất hiện khi mình đương ngắm thành phố. Khung cửa sổ nhà ai sáng đèn, bóng người lom khom rồi lại vụt tắt. Làm mình nhớ về những ngày chạy xe lúc nửa đêm, cơn gió tự do & niềm phúc lạc của tĩnh lặng. Hàng cây quen thuộc như cánh cổng thiêng chờ đón. Mình đã nhìn ngắm đến say mê không biết bao nhiêu lần mảnh đất này.
Ngày hôm sau, như một sự trùng hợp, trên newsfeed là tin của những người bạn gặp mất mát hay cảm thấy nhiều đau buồn vì covid. Vậy nên, bài viết này dành một phần cho những ai đang thấy khó khăn.
Đứng trước nỗi đau, con người ta sẽ biến đổi & phát hiện ra nhiều khía cạnh bất ngờ của chính mình. (Chú ý là một nỗi đau thực sự ấy! Chứ không phải nỗi đau do sự lãng mạn hóa hay kỹ thuật đưa đẩy cảm xúc của truyền thông. Nhiều nỗi buồn mùa covid rơi vào hai tình huống này. Đừng để bị đánh lừa nhé~)
Bản chất của chữa lành là TỰ-chữa lành. Việc gặp gỡ bác sĩ tâm lý, nhà trị liệu với phong phú các công cụ như thảo dược, thiền định, tarot, tâm linh, yoga, reiki, âm thanh,... như những đơn thuốc khác nhau. Có cái hợp, cái không, cái hiệu quả tạm thời, cái hiệu quả lâu dài, cái hiệu quả giả tạo.
Bàn về hình thức trước nhé.
Không phải chữa lành nào cũng mang màu sắc chậm rãi, ấm áp, dịu dàng. Nó có thể hỗn loạn, ồn ào & cay đắng. Cái vỏ bên ngoài là tùy nghi sáng tạo, không có mẫu mực. Nếu đúng lúc, một bộ phim giải trí nhảm nhí hết thuốc chữa, còn có công năng chữa lành mạnh hơn các chuyên gia tâm lý cộng lại.
Có thời kỳ khi đau lòng, D sẽ đến ngồi tại quán cafe nọ, vừa đeo phone nghe vinahouse, vừa đeo kính râm, chống cằm nhìn vào quầy. Cảm nhận không khí làm việc của các bạn nhân viên, người pha cafe, người rang gạo, người làm waffle, người lấy đá & sương sâm trong tủ lạnh,... cứ luân phiên như thế. Vì bận nên ai cũng chú tâm vào công việc của mình. Và chính cái cảm giác đó, khơi dậy một rung động ngọt ngào như ủi an;
Có thời kỳ, việc đọc sách tiền tệ hack não trong quán rock nặng lại phù hợp với cái đầu đang rối tung bởi logic, ảo ảnh & suy diễn tự thân;
Có khi, là bắn cung liên tục từ chiều đến tối, chán tay này đổi tay kia;
Có khi, đơn giản dưới ánh đèn vàng, đọc đi đọc lại cuốn tiểu thuyết yêu thích; chốc chốc quay qua nói với chiếc cây: "Cậu xinh tóa";
Có lúc, là nhảy múa điên cuồng;
Lại có lúc, vừa chạy xe vừa rớt nước mắt trong cơn gió lạnh căm...
Thông qua các sáng tạo đơn giản, có tính cá nhân cao này; một người trở nên quen thuộc với chính mình. Cũng trở nên tò mò, muốn khám phá, biết chấp nhận & thương mến bản thân.
Cái gọi là sự tự tin đích thực, sức mạnh ý chí để vượt qua những thời điểm thực sự khó khăn - khi ta không còn những điểm tựa quen thuộc như cơ thể, vật chất, bạn bè, người thân,... - cũng nhờ đó mà nảy mầm.
Vậy nên, đừng ngại trở nên kì lạ trong mắt người khác. Chẳng có chuẩn mực nào cho Tự-chữa lành.
From: Trang Duyên tarot reader & mentor
Nhà Youra cảm ơn bạn đã ghé qua! Chúc bạn nhiều niềm vui và bình an!
Σχόλια