[Tri thức tâm linh] “Giác ngộ” qua truyện tranh
- The Companion Youra
- 23 thg 2, 2024
- 3 phút đọc
Nghe buồn cười nhỉ. Nhưng mà cuộc đời thú vị & sáng tạo đến mức, tất cả đều có thể trở thành dấu hiệu, mọi pháp đều khả thi. Kể cả pháp … truyện tranh hihi.
Tây Du là tên dịch sang Việt Nam, vẫn dựa trên nguyên mẫu các thầy trò đi thỉnh kinh, nhưng lật ngược cốt truyện & phác hoạ mỗi nhân vật khác bản gốc rất nhiều.

Thay vì câu chuyện Đường Tăng đi Tây Trúc thỉnh kinh, thì sự thật (trong truyện) là ông bị Thiên Đế (đứng đầu Thiên chúng - tộc người trời) lừa gạt, nhằm sử dụng Kỳ Kinh cho mục đích xấu. Ngay trong ngày thắng lợi trở về cõi trời sau 10 năm ròng vượt qua Quái Vật Địa Đạo, Ngộ Không bị giết chết, Bát Giới bị bẻ răng, Ngộ Tịnh bị xoá trí nhớ… Suốt 16 năm sau đó, Đường Tăng sống trong đau đớn, mất hết sinh khí, trở về trần gian với một núi vàng, mở một kỹ viện; luôn luôn dằn vặt không biết quyết định năm xưa của mình - bảo vệ Thần, hy sinh đệ tử - là đúng hay sai?
Đường Tăng mất đi vợ con mà cầu giải thoát. Thương nỗi đau của muôn sinh mà vượt gian khổ đi cầu kinh. Trở về chỉ nhận được trái đắng. Bỗng một ngày, nhiệm vụ trả lại Kỳ Kinh về Bỉ Ngạn (bờ bên kia) đến gõ cửa. Ông toan quay lưng bỏ đi, vì không chịu nổi những đắng cay tủi nhục nhiều năm qua. Nhưng vào giây phút quyết định, Kỳ Kinh hiện thân trò chuyện với ông, chỉ nói 1 câu ngắn ngủi: “Đừng vì thương sinh, hãy vì bản thân”.
===
Trên đường mình đi có gặp những tình huống “cố gắng cho đi” vì bám chấp vào một lý tưởng / ý niệm “cho đi là tốt”. Mà không nhận ra rằng “cho đi cái mình không có, thì rồi sẽ suy kiệt”. Ví như cố cho yêu thương, khi mình còn không đủ; thì một ngày sẽ hao mòn đến mức, dù ai khác cố cho mình lòng yêu thương, mình cũng không cảm nhận được nữa.
Quán sát xem, động cơ của cái cho đi đó là gì? Là thuận theo năng lượng tự nhiên của bản thân mà cho đi đúng cái mình đang có. Hay chỉ đang lấy đó làm giá trị nội tại của bản thân?
===
Mình thích chuyện này ở chỗ nữa là, không đề cao thánh thần. Đặt Thiên chúng - như một chủng tộc - dù với rất nhiều khả năng siêu phàm, tấm thân bất tử, ngoại hình đạo mạo,… nhưng cũng có thể sa ngã vì quá kiêu ngạo với thân phận / năng lực của mình.
Linh hồn cũng rứa, có những thực thể nằm ngoài cơ thể vật lý, có nhiều khả năng tâm linh, nhưng chưa chắc đã trao truyền những thông điệp đích thực. Cách phân biệt thì rất đơn giản, thần thánh thực sự không bao giờ đòi hỏi sự sùng bái.
===
Mình gọi vui là “giác ngộ” qua truyện tranh, mà cũng có thể thật. Nếu bỏ qua được sự bám chấp vào nguyên mẫu, vào những niềm tin & kỳ vọng sẵn có, ý niệm “thuần phong mỹ tục”,… thì sẽ nhìn thấy viên ngọc ẩn tàng bên trong.
Vốn dĩ tác phẩm văn học / truyện tranh / âm nhạc / phim ảnh,… nào cũng rứa, miễn là hợp với mình, lại đúng thời điểm, đều có thể là “pháp” giúp tỉnh giấc. Đi con đường vào nội tại rất thú vị & sống động; không phải cứ điềm đạm, thiền định mới đến bờ giác ngộ.
=====
From: Trang Duyên tarot reader & mentor
Nhà Youra cảm ơn bạn đã ghé qua! Chúc bạn nhiều niềm vui và bình an!
Comments