Một bậc thầy tâm linh có chửi thề không?Câu trả lời là CÓ …. thể. HihiThực sự mình thấy khá hài hước khi bậc thầy bên trong muốn nói về chủ đề này cho bài viết tiếp theo.
Nếu bạn nào từng tìm hiểu hoặc nghe qua những câu chuyện về quá trình học hỏi giữa học trò & người thầy tâm linh trong các truyền thống tu tập của Tây Tạng; thì có thể bạn đã từng thấy khó hiểu, tại sao có lúc thầy rất dịu dàng, nhẹ nhàng, tinh tế, cầm tay chỉ việc, chăm sóc từng li từng tí. Có lúc lại vô cùng tàn nhẫn, hành động phi lý, đang yên đang lành lấy dép vả mặt học trò cái đùng; thế mà sau đó người học trò giác ngộ điều họ bế tắc bao lâu nay!
Một bậc thầy tâm linh thì không chấp vào cái pháp phải dùng. Dù cái pháp đó có bị thế nhân phán xét như thế nào, miễn là ứng với sự phát triển người học trò, ứng với năng lực của người thầy, thì dùng.Thế thì nếu pháp ấy cần sự chửi thề thì bậc thầy tâm linh cũng chẳng ngại. Bởi họ không sống để bảo vệ cái tôi như phần lớn chúng ta đang làm, mà chỉ sử dụng cái tôi như 1 công cụ để trải nghiệm đời sống.
Những bạn nào ở trong circle phát triển tâm linh chung với mình, từng ăn-ở-đi cùng nhau, chắc chắn biết rõ mình chửi thề khá căng. Hihi. Thậm chí mình còn khá phũ phàng, tàn nhẫn, như gọi điện cho mình bảo: Em ơi, chị muốn chết; thì mình nói Em đang bận, chị gọi lại em sau nhá. Hay: Chị ơi, em đang trầm cảm; thì mình bảo thôi đừng gặp nhau nữa. Hoặc: Cậu ơi, tớ đang có vấn đề abx về tâm linh; Oke, nhưng cậu dừng câu chuyện ở đây được ko? Có khi thì: Mình - Bọn cậu đang quen nhau àh?! Vậy chia tay đi.Ờ đoạn này nghe khá nổ nhưng thật. Và cái mặt mình khi nói, thì, chắc là điêu.
Dĩ nhiên, lý do ẩn sau thì sâu hơn 1 tí. -Như case chị gái muốn chết; thì bởi vì nếu mình tiếp tục cuộc nc với chị, chị sẽ bám vào mình, phụ thuộc vào mình, chứ ko học được cách tự đứng lên. Vì cảm nhận được thông điệp đó trong rung động của chị, nên mình không nghe máy nữa. Cùng lúc, thông tin của trực giác về việc, cũng sẽ có người lo cho chị, mình ko cần sợ c ấy làm bậy; cũng đến để xác nhận hành động chấm dứt giao tiếp là thuận dòng chảy.-Với case trầm cảm, thì nếu cứ nuông chiều, bạn ấy sẽ còn quay lại với cùng 1 cách đặt vấn đề, cùng 1 tầm nhìn, khuyên rát cổ họng cũng vô nghĩa. Mình không có vai trò phải vỗ về cảm xúc của bạn dù mình có được trả tiền cho chuyện đó đi chăng nữa. Bản thân bạn ấy cũng cần 1 sức push thật manh, thật thẳng thắn, để dũng cảm nhìn vào sự chây lười mở rộng bản thân của mình. -Với case tâm linh, đây là 1 trong những bạn gần gụi với mình, thì lúc ấy bạn cần tự chiêm nghiệm, chứ ko cần phải kể ra thành lời cho người khác; vì chính cái kể đó khiến bạn quên mất câu hỏi thực sự cần chiêm nghiệm là gì & mãi sa vào mô tả.-Với chuyện mình “xúi” đôi bạn chia tay, thì bởi vì đã đến lúc họ cần nhìn nhận mối quan hệ không có bản chất, cố ở lại với nhau chính là dằn vặt nhau, cùng bế tắc trong quá trình tự phát triển của mỗi cá nhân. (Dĩ nhiên, phải tuỳ trường hợp, có những người vẫn cần tiếp tục mqh dù ko đi đến đâu, để học bài học của mình)
Mình từng rất ghét chửi thề, nghe bạn nào nói là mình khó chịu bực mìn lắm. Mình còn táng (nhẹ) vào mặt thằng bạn thân cấp 3 vì cái tội chửi “Mẹ”. Giờ thì,… hihiKhi quan sát kỹ 1 tí, mình thấy nó đơn giản là sự kết trái của “năng lực bản thân” & “điều Querent cần”. Mỗi healer / reader / spirit teacher / light worker,… trên con đường của mình, có thể sẽ cố gắng trở nên chỉn chu, giữ hình ảnh chuẩn mực, giữ khoảng cách nhất định để người học trò kính trọng & không “nhờn mặt”. Ờ, mình cũng từng thế nên chắc mình hiểu.Nhưng bậc thầy đích thực thì không ngại dùng bất cứ “pháp” nào, với mức độ sáng tạo vô cùng cực. Bởi họ hiểu bằng toàn bộ linh hồn - đó là điều cần thiết cho người học trò ấy. Dù có bị hiểu nhầm, bị chê bai, bị người ngoài nghi ngờ phán xét, bị chính học trò tức giận; họ cũng chẳng phiền - bởi bậc thầy thì hiểu.
Vui vẻ thế nào, mình được nhắc nhớ về 1 kiếp sống từng là thầy chùa, gọi là cũng có tí năng lực. Nhưng trong kiếp sống ấy, mình lại chọn cách ức chế “ham muốn cá nhân” để hành đạo. Chọn cái nhìn đạo mạo, tử tế, chỉn chu, chuẩn mực. Cái chọn ấy đi ngược lại bản chất năng lượng của mình vào thời điểm đó, dẫn đến mình thấy rất cô đơn. Dù hành đạo giúp đời, tránh xa đời sống thế tục, thì vẫn cảm thấy không được tự do tự tại trong tâm hồn. May quá, kiếp này hy vọng không lặp lại, không nhờ những lời dạy của các bậc thầy bên ngoài & bên trong, thì chắc giờ mình vẫn giữ cái quy chuẩn đạo đức cá nhân về chuẩn mực 1 người thầy phải trông như thế nào.
Bài viết đến đây là hết. Hy vọng Querent cụa mình, những bạn đang trên con đường là tâm linh / bậc thầy tâm linh; sẽ có cái nhìn rộng mở hơn với chính cái “true nature - cái bản chất tự nhiên” của chính mình; học hiểu nó, thay vì cố loại bỏ hay che giấu đi.
From: Trang Duyên tarot reader & mentor
P/S: 1 số tác phẩm văn học - tâm linh khá hay về cùng chủ đề: Alexis Zorba - con người hoan lạc; Nhà khổ hạnh & Gã lang thang; Phố Cannery Row; Nhà máy sản xuất siêu nhiên;… dễ tiếp cận cho những ai khó nuốt lý thuyết suông.
Nhà Youra cảm ơn bạn đã ghé qua! Chúc bạn nhiều niềm vui và bình an!
Comentários